Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2011
Đời vui không...dĩ vãng chết đi rồi ?
Chết thật rồi , dĩ vãng của tôi
Một chiều đông gió từng cơn rả rít
Cơn lạnh xoáy sâu tái tê da thịt
Máu pha màu , có pha nhợt đau thương ?
Tự trói lòng ta , vô vị đến lạ thường
Vùng vẫy , quặn đau... trái tim oà khóc
Ta như thấy cuộc đời nhiều nẻo khuất
Từ đáy lòng , cơn lốc xoáy tạo thanh âm..
Cỏ mượt mà xanh rợn đến mênh mông
Thân hằn sâu với trăm ngàn vết tích
Bóng ngựa hoang giữa đêm trường tĩnh mịt
Phút cuối cùng tiếc nhớ thuở dọc ngang
Qúa khứ quay về - phế tích tan hoang
Bên lề trái tim , bóng chực chờ đổ ập
Ta cố gượng vui bằng nụ cưòi khoả lấp
Khói nồng cay ,dòng lệ nóng tuôn trào
Ta và người nào đâu khác gì nhau
Kẻ xót người đau , rồi cũng chia đôi ngả
Ai hơn ai , để gật đầu ngã giá
Đau chỉ một lần ...day dẵng đến ngàn sau ...!!!
HG
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét