Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Xa xăm ( tt)

Nghỉ học
 ............................... 


Trời chưa sáng hẳn , nó phải lồm cồm bò dậy . thao tác đánh răng xúc miệng chỉ gói gọn trong vòng 1 phút bằng một loại "kem" hỗn hợp gồm muối ăn trộn với than đã dược cà thật nhuyễn vả nhanh gọn hơn trong bộ đồng phục áo trắng quần đen ,chiếc áo được may bằng loại vải tám cứng ngắt dầy cộm , còn chiêc quần...không biết nên gọi đấy là kiểu thời trang nào ? khi nó được nối lại bằng những mảnh vải thừa lấy ra từ những chiếc quần khác ,hai ống quần đến những tám mảnh vải cùng tám loại hoa ...nhưng dù sao thì nó cũng rầt vui vì đấy là chiếc quần bằng vải mới (thường thì nó phải mặc những chiếc quần được sửa lại cho vừa với khổ người nhỏ bé của mình khi các chị vô tình làm rách một chỗ nào đó hoặc sờn mông ..(sáng kiến của má cho những cái quần bị sờn mông là đảo ngược ống lên thành đáy và thế là một cái quần nhỏ hơn sẽ dành riêng cho nó ) Quãng đường dài hơn 5 cây số rồi cũng chấm dứt ,nó cắm cổ chạy thụt mạng khi chợt nghe văng vẳng tiếng trống "thùng thùng ..." gọi vào lớp ...và loáng một cái ,nó đã kịp đứng trước của lớp của mình .Thầy cô chưa bao giờ khiển trách nó trong những lúc nó vào lớp trể 5 , 10 phút vì hiểu cảnh ngộ của nó ,nhưng nó lúc nào cũng tự hứa với mình là dứt khoát không bao giờ đi học trễ ... Nó không thể nào chịu đựng nổi những cặp mắt của bè bạn cứ nhìn chăm chăm vào khi nó bẽn lẽn xin lỗi cô thầy lý do đi trễ của mình .. ( nó là thế , ngang ngạnh và bướng bỉnh ) Nhưng nó chưa làm phật lòng ai bao giờ ,thậm chí các thầy cô đương nhiên xem nó như một tấm gương của sự vượt khó , nó không thích như vậy nên nó bằng đủ mọi cách để thật bình thường như các bạn ,nó phải dậy thật sớm ,thật sớm mới có thể làm đựợc điều nó muốn và ...nó đã làm được . Ngay từ hồi học tiểu học nó đã có mơ ước đựơc đi du học (ngày xưa chỉ cần học thật giỏi là có thể đạt được mơ uớc ấy mà không cần phải nhiều tiền ) nên dù má nó khuyên cách nào nó vẫn chọn khối A (anh văn ) mà không chọn khối P (Pháp văn ) để đựơc các anh chị của nó kèm cặp ... Nhưng mơ ước ấy đã tan theo làn bụi phấn của các thầy cô chỉ vì một cuộc cãi cọ vô lý của ba và má nó . ( Cho mãi đến tận hôm nay ,nó vẫn không thể hiểu nổi tại sao ba và má lại vô lý đến thế ) Xuất phát từ sự xót xa của má khi nhìn đứa con bé bỏng của mình ngày lại ngày phờ phạc hẳn trong những buổi tan trường .Má bảo ba tìm cách xin cho nó được chuyển về ngôi trường cấp hai gần nhà . Nhưng ngày ấy những người làm cách mạng ,những "cán bộ 30/4" thật đúng là những kẻ cục bộ và kém hiểu biết " Nếu chúng tôi giải quyết cho anh ,thì chúng tôi phải giải quyết cho một đống những xin xỏ khác !!! " Má nóng tính ,rất nóng tính nên : " không cho thì nghỉ ...nghỉ ...con gái thì học nhiều để làm gì ,cuối cùng cũng ...ôm con !!!??? " Cái vô lý này cộng cái vô lý kia để rồi nạn nhân duy nhất lại là nó ...! Thế là hết ..mơ ước đi du học : hết . Mơ ước được làm một nữ luật sư : hết . Mơ ước thoat ra khỏi cảnh nghèo : hết ... Nước mắt đổ dài trên gương mặt trắng trẻo thông minh của nó ,nó khóc lóc năn nỉ ...nhưng vô ích .Ý má muốn là trời muốn ,ba hiền đến nỗi chỉ biết ngồi im ... phục tùng . Nó không muốn nghỉ học ."Má ơi ! con không muốn nghỉ học đâu ..." Vô ích ! má nó làm sao hiểu được khi cả đời má chưa hề đặt chân đến lớp ,một chữ cắn hai không bể và cái quan niệm nam trọng nữ khinh còn in sâu trong nếp nghĩ ...!? Con gái thì không cần học cao ..con gái thì không cần hiểu rộng !!! Má ơi ! con gái thì sao ? Con không hiểu má ,không tài nào hiểu má ... 


..............................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét